Ở một vùng nọ, có hai đứa trẻ chuyên bán báo. Chúng cùng bán một loại báo và trở thành đối thủ cạnh tranh.
Đứa trẻ thứ nhất rất chăm chỉ, ngày nào cũng rao bán trên đường với giọng nói rất vang. Nhưng lượng báo bán ra mỗi ngày không nhiều, mà còn có xu hướng giảm đi.
Đứa trẻ thứ hai vắt óc suy nghĩ, rồi quyết định, ngoài việc bán ở trên phố, còn kiên trì đến một số địa điểm cố định chia báo ra cho mọi người, một lúc sau mới quay trở lại lấy tiền. Đi nhiều biết nhiều, báo bán ra cũng nhiều lên hơn. Có lúc cũng không tránh khỏi mất mát, nhưng rất ít.
Dần dần đứa trẻ thứ hai bán được rất nhiều báo, còn đứa trẻ thứ nhất phải tìm con đường khác mưu sinh.
BÀI HỌC KINH DOANH:
Cách làm của đứa trẻ thứ hai rất đáng suy nghĩ:
Thứ nhất, ở một địa điểm nhất định với cùng một loại báo thì tất nhiên số người mua có giới hạn. Khách hàng mua của tôi rồi chắc chắn sẽ không mua của anh nữa. Đối chiếu sang việc chiếm lĩnh thị trường cũng vậy: Chúng ta phát hành càng nhiều thì thị trường mà đối thủ chiếm được càng ít. Điều này sẽ là một cú sốc với lòng tin và lợi nhuận của đối thủ cạnh tranh.
Thứ hai, báo chí khác với các mặt hàng tiêu dùng khác, không cần có chiến lược tiêu thụ phức tạp, khả năng mua ngẫu nhiên lớn và không bị đổi lại hàng nếu “chất lượng” không tốt. Hơn nữa, giá báo cũng không quá đắt, mỗi người dù ít dù nhiều đều có văn hóa, không nỡ quỵt tiền của bọn trẻ. Mặt khác, cho dù khách hàng đọc báo nhưng không trả tiền, thì cũng không quá nghiêm trọng bởi vì vị khách đó nhất định sẽ không mua báo của ai nữa và họ vẫn là khách hàng tiềm năng của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét